Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

Giang hồ

Mấy bữa rồi bận quá, vướng vào những chuyện không đâu trên "chốn giang hồ" (!). Mà đúng là "giang hồ hiểm ác", thực đấy. Nghĩ lại, vẫn còn cảm giác ... rùng mình, toát mồ hôi!

Lại nhớ hồi tôi còn bé, nhà chật chội lại đông em, để các em không quấy khóc vướng chân vướng tay, mẹ hay bảo tôi dắt em đi chơi loanh quanh trong xóm. Đôi khi đi xa, lạc vào những chỗ lạ, có lúc bị trẻ con nơi khác xúm lại "trấn lột" (giựt kẹo bánh, có khi trấn lột tiền), sau khi thoát ra và dẫn em an toàn về tới gần nhà, thấy hú hồn. Bây giờ, cảm giác của tôi cũng gần như thế: hú vía!

Nhưng hôm nay chép được bài thơ "Giang hồ" trên mạng, thấy cũng hay hay, thú vị, nên đưa về đây để lưu. Lưu một bài thơ hay, mà cũng ghi lại một chuyến "phiêu lưu" vào trong "chốn giang hồ"! Cũng đáng nhớ chứ, bài học để đời đấy!

Mọi người đọc bài thơ và enjoy nhé!

------------------
GIANG HỒ

Phạm Hữu Quang

Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang, với giặt đồ

Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa, trắng cả lòng

Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình

Giang hồ có buổi ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chửa chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng góc ghế
Đếm thấy thừa ra một góc si

Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ thôi trời đất cứ liêu xiêu

Giang hồ ta chẳng hay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường

Giang hồ ba bữa , buồn một bữa
Thấy núi thành sông biển hóa rừng
Chân sẵn dép giầy, trời sẵn gió
Ngựa về ta đứng bụi mù tung

Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi, cũng nhớ nhà.

5/1991

5 nhận xét:

  1. Hồi lớp 8 học Tản Đà (?) em vẫn nghe cô giáo nhắc đến mấy câu:

    "Hay là thủa trước kẻ văn chương?
    Chen hội công danh nhỡ lạc đường
    Tài cao, phận thấp, chí khí uất
    Giang hồ mê chơi quên quê hương"

    Cho tới bây giờ đó vẫn là những câu thơ hay nhất có hai chữ "giang hồ" theo cảm nhận của em.

    Tiếc là giang hồ "tài cao phận thấp chí khí uất" thời nay ít ai còn lãng tử mê chơi cô ạ.

    SGK

    Trả lờiXóa
  2. "Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
    Nghe tiếng cơm sôi, cũng nhớ nhà"
    thật là hay. Cám ơn cô vì 1 bài thơ xưa hay

    Trả lờiXóa
  3. Âu cũng là một bài học chị PA hỉ :). Hôm nào rảnh, chị đọc Trang Tử, ắt sẽ nghiệm ra nhiều điều hay.

    Người Âu - Mỹ, tranh luận để tìm ra chân lý. Người Việt tranh luận để gây thù chuốt oán :(

    Rất ít người Việt dùng kỹ năng "Win - Win situation" trong tranh luận.

    Trả lờiXóa
  4. Về nhà viết blog sẻ chia thế này nó ấm áp, vui và...bình an chứ không như chốn "giang hồ" chị nhĩ! Nhưng dù sao thì có một lần bôn tẩu giang hồ như thế mới biết người trong giang hồ hiểm ác cỡ nào và chốn giang hồ cũng không thiếu các anh hùng tài cao, đức trọng.
    nguyennx

    Trả lờiXóa
  5. Chào SGK, Cường Nguyễn, Secret Garden, và nguyennx,

    Rất cám ơn sự chia sẻ, thông cảm và động viên của tất cả các bạn.

    SGK,
    "Tài cao, phận thấp, chí khí uất"
    Nghe đau quá em nhỉ?
    Sao em còn trẻ mà suy nghĩ già dặn thế? Tâm sự "tài cao, phận thấp" đó có ứng với ai mà em quen biết hay không?

    Cường Nguyễn,
    Chị có đọc ở đâu đấy một câu, rằng: thơ có tác dụng làm sạch cảm xúc của con người.

    Trong trường hợp "giang hồ" này, chị thấy rất đúng em ạ.

    Secret Garden,
    Chị sẽ đọc Trang Tử, như em khuyên. Về Trang tử, chị chị biết về vụ giấc mơ hóa bướm mà thôi.

    Nguyennx,
    Cám ơn em rất nhiều, chị rất đồng tình với nhận xét của em.

    Chúng ta đã gặp nhau ngoài đời bao giờ chưa nhỉ?

    Trả lờiXóa