Thứ Tư, 28 tháng 1, 2009

Đọc lại bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

Ông đồ

Vũ Đình Liên (1913-96)

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”.

Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...

Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay.
Lá vàng rơi trên giấy;
Ngoài giời mưa bụi bay.

Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa.
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?


--
Bài thơ này tôi thuộc từ thời tiểu học, và thuộc lòng. Vì nhiều lý do: vì bài thơ quá hay (và buồn), và cũng vì ... tự nhận vơ rằng mình có bà con với nhà thơ, vì thuộc họ Vũ Đình mà lại! (ba tôi là Vũ Đình Nội, ông nội tôi là Vũ Đình Thúc, và các bác, các chú, các anh em họ của tôi đều là Vũ Đình ... ) Nhưng đến đời anh em chúng tôi thì ba tôi không đặt Vũ Đình nữa, vì ... chán rồi, chắc thế.

Còn bây giờ ... những người muôn năm cũ ấy, biết hồn nay đã về đâu?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét