Entry này viết về ông xã tôi, vì hôm nay là sinh nhật của ông ấy. Một ngày trước sinh nhật Hồ Chủ Tịch (hơi ... láo, nhỉ?)
Ông xã tôi, nên viết gì về ông ấy đây? Tôi với ông ấy rất khác nhau, có lẽ như nước với lửa (nói theo mạng, thì như đất với lửa, vì tôi mạng thổ, còn ông ấy mạng hỏa). Tôi thì rất rất rất academic, đến độ vô cùng boring. Chỉ thích đọc, viết (và làm thơ, viết văn - ít thôi - hoặc dịch thơ, văn nữa). Cả đời làm việc trong môi trường giáo dục, quanh quẩn trong trường (từ bé đi học, tiểu học trung học đại học, và sau đại học nữa, học xong ở lại trường luôn đến giờ, giống như đi học mà chưa được ra trường vậy!)
Tôi không biết, và có lẽ cũng không thích, hưởng thụ cuộc sống, luôn sống khắc kỷ, khắt khe với chính mình và mọi người, có lẽ thế, khó chịu cực kỳ, ít người chơi (nhưng chơi với ai thì rất trung thành, chung thủy ... cho đến khi có lý do để ... nghỉ chơi người đó ra vì họ không xứng đáng nhận sự trung thành, chung thủy của mình ...) Chà chà chà, chơi với tôi mệt thật, đúng không?
Còn ông xã tôi, thì ngoài một sở thích chung là đọc sách (ông ấy cũng đọc nhiều kinh khủng, mà lại thích đọc triết nữa mới ghê chứ, và đặc biệt là hồi bé thì đọc rất nhiều truyện kiếm hiệp của Kim Dung - tôi hay đùa, hèn chi mà học ... dốt ;-) vì đi học có chịu học đâu, toàn lén đi thuê truyện về đọc không hà), thì không có chỗ nào giống tôi cả. Ông ấy thích ... chơi, thích thể thao, hồi trẻ thích chơi đàn guitar (nhưng mà là tự mò, chứ không được học đến nơi đến chốn).
Nói trong một câu, ông xã tôi "thích ăn ngon mặc đẹp, ở nhà lầu xe hơi" (câu này tôi trích lại trong sách bói toán, nó là câu dành cho cậu em tôi, nhưng tôi cực kỳ ấn tượng về câu này và hay trích lại nó để tả người khác khi phù hợp). Còn tôi, chẳng hiểu học ở ai (có lẽ học từ mẹ, mẹ tôi có cuộc sống thời thơ ấu rất vất vả, lớn lên loạn ly, một tay nuôi chồng đi học và 8 đứa con, chẳng khác nào bà vợ của Tú Xương vậy), tôi rất ... tiết kiệm, đáng được phong danh hiệu là (bà) "lão Gô-ri-ô" của thời nay!
Ông xã tôi cũng là family man, tức thích làm mọi việc around the house, sửa nhà sửa cửa, sửa xe cho vợ đi làm, mua đồ đạc trong nhà, và đặc biệt là trồng cây xung quanh nhà. Tôi thì rất thích hoa, nên thấy ông ấy thích trồng cây tôi cũng mua các cây hoa về cho ông ấy trồng. Có cây sống và phát triển tốt, có cây không sống được, chết. Ông ấy tưới hàng ngày, thỉnh thoảng lại mua phân về bón cho đất, nên cây nào cây nấy xanh um, cành lá xum xuê, đôi khi tôi nói đùa là ... bị béo phì!
Những cây hoa mà tôi mua, cây nào sống và nở hoa (nhà tôi có cây bông trang trắng, bông thiết mộc lan, bông ngọc lan, trước đây có nhiều cây bông nguyệt quế, toàn loài hoa trắng có hương ngạt ngào), thì thỉnh thoảng tôi đứng ngắm xong, lại nói: "Hoa này nở đẹp thật/thơm thật. Em mua đó nghe anh!" Và ông xã tôi trả lời: "Ừ, em mua đúng rồi. Nhưng nếu mà không có thằng nào tưới cây hàng ngày thì em có bông để khen không?" Và tất nhiên là tôi cười, thế là huề!
Ông xã tôi còn rất yêu và chiều con cái, trong khi tôi khắt khe hơn nhiều, chẳng hiểu tại sao. Và con gái tôi thì mê bố nó lắm, bênh bố chằm chặp, lúc nào cũng sợ bố thua thiệt, sợ mẹ không đủ quan tâm đến bố. Tất nhiên là mẹ quan tâm, nhưng cũng có nhiều lúc giả vờ chê bố để xem Khuê ta nói gì. Và ... cứ thử đi rồi biết! Cô bé sẽ gân cổ lên, tìm mọi lý lẽ để bênh bố, khen bố, tóm lại, bố Khuê đối với Khuê là nhất! Và nếu đuối lý, thì câu trả lời cuối cùng của Khuê luôn luôn là: "Không biết, mẹ đã lấy bố rồi, mẹ phải yêu bố! Không được khác!" Nghe thấy lập trường kiên định ghê gớm, đúng là sản phẩm của nền giáo dục xã hội chủ nghĩa của VN ta! :-)
Ông xã tôi như thế đấy. Không có gì vĩ đại, chỉ là một người bình thường. Nhưng ông ấy đúng là chỗ dựa tinh thần của tôi, mà đôi khi tôi cũng chẳng ý thức điều đó. Chỉ lâu lâu có việc gì mới nhận ra. Vì có rất nhiều blessings trên đời này mình take for granted mà. Tôi nhớ, lần tôi đi Mỹ năm 1989 (tôi 29 tuổi), 2 chị em tâm sự chuyện này chuyện khác, bà ấy hỏi về ông xã tôi, và được tôi kể (chẳng hiểu đã kể gì, chắc cũng linh tinh như thế này đây). Sau khi nghe xong bà ấy kết luận: ông xã tôi là stabilizer cho cuộc đời tôi. Tôi nghĩ, chị tôi nói câu này rất đúng.
Tôi lấy ông xã tôi năm 1985. Năm nay 2010, 25 năm rồi đó. Một phần tư thế kỷ thăng trầm của Việt Nam đã trôi qua, với bao nhiêu mất mát, khổ đau, thất vọng, rồi lại hy vọng, lại cố gắng chống chỏi, rồi cuộc sống vẫn phải tiến lên ... Con trai đầu của tôi năm nay 23 tuổi rồi.
25 năm rồi. Cuộc sống vất vả quá.
May mà có anh, đời còn dễ thương...
Phải không anh? Phải không Khuê, con gái bố?
À quên, ông xã tôi, hình ông ấy dưới đây này. Hình do con trai hay con gái chụp không nhớ, hôm mùng một (?) tết Canh Dần. Trông giống hai ông bà ở Cà Mau mới lên Sài Gòn chơi quá, phải không?
Chúc mừng anh chị một phần tư thế kỷ hạnh phúc.
Trả lờiXóaChào bạn Đàm Hà Phú,
Trả lờiXóaRất cám ơn lời chúc mừng của bạn.
Tôi sẽ chuyển lời chúc mừng này đến ông xã nhé, ông ấy sẽ rất thích thú và cảm động đấy.
Một lần nữa cám ơn bạn.
PA
Chồng chị Hạnh Phúc quá :). Chúc anh một ngày sinh nhật thật vui.
Trả lờiXóaVợ em chẳng khi nào viết về chồng quá 01 câu - "Ông đi tắm đi cho tôi nhờ" khà khà khà ...
Hi SG,
Trả lờiXóaNhư thế là em cũng rất hạnh phúc đấy, nếu luôn được bà xã nhắc đi tắm "cho bà ấy nhờ!" ;-)
Cám ơn lời chúc sinh nhật 18/5, chị sẽ chuyển cho anh nhé!
Thân
PA
Theo Nhị Nguyên luận và Ngũ hành thì nếu chị PA khg có ông xã thì không làm được gì.
Trả lờiXóaNhân ngày sinh nhật ông xã của chị pA tớ nhờ chị PA hỏi ông xã 1 câu mà tôi muốn hỏi ông xã PA, vì câu này tôi hỏi Vũ Đức Sao Biển cũng bí không trả lời được: "Tư tưởng chủ đạo của toàn bộ tác phẩm kiếm hiệp của Kim Dung là gì?" Hãy xem như câu hỏi này là lời chúc mừng sinh nhật anh ấy. Chí tuệ, chí tuệ cho người ghiền KD.
Hehehe, tớ chỉ đọc vài tác phẩm Kim Dung do Hàn Giang Nhạn dịch. Tớ không đọc hết, vì thấy chỉ cần đọc 2 là Thiên Long Bác bộ và Lộc Đỉnh Ký là hiểu hết Kim Dung rùi.
Chúc vui, bà xã tớ sinh ngay ngày cụ Hồ sinh. Còn tớ thì khg có ngày sinh. Huhuhu.
Entry này mẹ viết cảm động ghê. hix...hix. Sinh nhật vui vẻ nhé bố! ^^
Trả lờiXóaEm thích entry này quá cô ơi. Đọc bài này và bài bên blog của Khuê thấy gia đình cô thật hạnh phúc, admirable :)
Trả lờiXóaChúc mừng sinh nhật thầy!
Bác Hải và Xuxu:
Trả lờiXóaCám ơn lời chúc SN bác Cương (sinh trước bác Hồ, hì hì) của bác và của Xuxu nhé. Mà tôi ghen tỵ với ông xã tôi quá đi thôi, sao SN ông ấy lại có nhiều lời chúc tốt lành thế này nhỉ? Chắc kiếp trước khéo tu đây mà ...
Bác Hải này, tôi có chuyển câu hỏi của bác, ông xã tôi bảo, "anh tài hèn sức mọn, sao dám trả lời câu hỏi đó. Vũ Đức Sao Biển mà không trả lời được, thì Vũ Kim Cương có là cái thá gì!" Thế đây, ông xã tôi cũng hay đùa tưng tửng, giống tôi (à, thế là phát hiện ra thêm một cái giống nữa).
Và xin gửi lời chúc sinh nhật sớm đến bác gái nhé, trùng ngày sinh với bác Hồ cơ đấy! Còn về vụ không có ngày sinh của bác, hôm nào bác viết entry mới đi, được không?
PA
Hehehe! Tấm hình Nhà Tôi thật tình tứ mà nghiêm trang. Không biết lý do gì chợt nhớ lại tấm hình Thầy Bu của 8 đây hôm đi 1 Hội Chợ Chào Đón Di Cư ở Sở Thú thời mới vào Nam, mặc dù ổng bả ốm hơn, đen hơn (hình trắng đen), quần áo xốc xếch hơn, đầu tóc bù xù hơn, ít cười hơn, và nhiều nhiều cái kém hơn nữa.
Trả lờiXóaHappy Birthday, Mr. Cương! Được Bà Xã và các con take care từ A tới Zét nhé.
Bà 8
Muộn mất mấy tiếng rồi nhưng cháu cũng bon chen chúc mừng sinh nhật chú. :D
Trả lờiXóaChúc chú nhiều sức khỏe, niềm vui và... tình yêu! (Đây là lời chúc "truyền thống" của cháu dành cho người thân :P)
Cháu thích câu này quá: "May mà có anh, đời còn dễ thương" Lời "tỏ tình" đẹp quá cô ạ. :P
Mà cháu phát hiện ra là cô bằng tuổi mẹ cháu và cô chú cưới cùng năm với bố mẹ cháu. :D
Chào Bà Tám,
Trả lờiXóaThay mặt bác Cương, xin cám ơn Tám về lời chúc mừng SN. Lý do Tám sực nhớ tấm hình thầy bu 8 chụp tại Sở thú thì Tư đây hiểu rất rõ đấy: Ông bà Tư này giống "ở nhà quê mới ra" quá mà. Tám có biết bài hát nhái này không vậy?
Ở nhà quê mới ra em ở nhà quê mới ra
Nhìn ô tô nó đi em tưởng con trâu nó phi
(ì í ì i)
Ở nhà quê mới ra em không biết gì!
Alrie,
Cám ơn lời chúc dễ thương của em. Và quan trọng hơn là 2 cái phát hiện. Cô cũng có một phát hiện về chính mình mà theo cô là rất quan trọng, kể cho em nghe đây (hồi hộp, hồi hộp!):
Năm 2000, 2001 gì đó, khi cô 40 - 41 tuổi, năm ấy có một cuộc thi quý bà thanh lịch lần đầu tiên ở SG thì phải. Cô theo dõi rất kỹ, thấy mấy người lọt vào chung kết ai cũng đẹp đẽ, thanh lịch. Cuối cùng, em có tưởng tượng được không, người đoạt giải nhất là một người rất giống cô: sinh cùng năm, em ạ! ;-)
Còn cái câu "may mà có ...", chắc là em biết nó ở trong bài hát thời trước 1975, hát về Pleiky, cô quên tựa rồi, nhưng có câu đầu là "Phố núi cao, phố núi đầy sương" và mấy câu gần điệp khúc rất nổi tiếng như sau:
Anh khách lạ, đi lên đi xuống
May mà có em, đời còn dễ thương!
Dễ thương quá, phải không? Ấy là cô nói bài hát í.
Và cám ơn mọi người vô cùng.
PA