À, mà đoạn đường này hôm nay dài đây, vì nó từ Linh Trung - Thủ Đức (gần Suối Tiên) về đến nhà tôi ở Bình Thạnh, gần 1 tiếng đồng hồ. Nên bài thơ có lẽ hơi dài hơn lần trước một chút. Và nó đứt quãng, nghèn nghẹn, giống như đoạn đường mà tôi đi - dài, bụi, lô cốt, tiếng kèn xe, xe cộ chen chúc giành đường. Và tôi thì mệt, cảnh giác (vì sợ xe đụng), căng thẳng, và ... buồn.
Tại sao ư? Ừ, thì buồn chứ sao! Nhờ vậy mới có thơ được chứ. "Sẽ là gì, cuộc sống của nhà thơ/Nếu không là đau khổ?//Và đại dương kia có nghĩa lý gì/Khi không còn bão tố". Thơ dịch đấy, của ai tôi chẳng nhớ. Chỉ biết, cõi đời bát nháo quá. Và tôi cần tìm về thơ.
----
Lời nói
Không phải là ngọn roi
Sao vẫn quất vào tim?
Rướm máu.
Lời nói
Chẳng thể là mã tấu
Sao vẫn chém đứt lìa?
Từng mảng
Rơi
Vỡ nát.
Lời nói
Không hề là viên đạn
Sao chỉ cần một phát?
Trúng tim
Ai
Ngã gục.
Lời nói
Đuổi theo.
Xô đẩy
Hồn ai
Xuống
Chín tầng
Địa ngục!
Thơ gì thế này nhỉ? Ừ, thì là thơ tôi! Thơ tôi là để cho tôi ...
Lời nói thoảng gió bay
Trả lờiXóaĐôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
( trích trong bài hát Đưa tình vào cõi không):).
Có ai đó làm Cô buồn rồi.
Thôi cứ coi như lời nói thoảng gió bay cho nhẹ lòng Cô ạ.
Cô gặp chuyện gì ạ?
Trả lờiXóaĐọc tựa entry em hình dung đây là một entry về chuyện spare the rod and spoil the child. Đọc xong entry lại nhớ câu The pen is mightier than the sword. Đến khi Google lại thấy một nhà hùng biện phán: The voice is mightier than the pen.
Nói kiểu bắc cầu, thì đúng là The voice is mightier than the sword cô ạ.
Chúc cô đêm lành. Hôm nào lên trung tâm em sẽ gửi báo cho cô sau.
SGK
Hi Sông và SGK,
Trả lờiXóaCám ơn các em. Ừ, có một sự hiểu lầm giữa những người bạn, và những lời nói unkind, unreasonable, và unjust đã được nói ra.
Cô cũng chỉ muốn nó là lời nói thoảng gió bay mà thôi. Còn lòng thì rồi sẽ nhẹ thôi.
Hôm nào khác, cô sẽ viết về khẩu nghiệp, các em ạ!