Tôi đã định viết một entry nêu những suy nghĩ và kinh nghiệm của tôi về lòng nhân đạo và làm việc thiện trên blog này nhiều lần rồi.
Nhưng hôm nay sẽ không có thời gian để viết, mà chỉ kêu gọi lòng từ thiện của mọi người thôi. Xin mọi người xem ở đây: Một em bé cần được giúp đỡ. Trên blog của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư: http://ngngtu.blogspot.com/.
Tôi tin là sẽ có nhiều người giúp đỡ em bé. Tôi cũng sẽ giúp, ít thôi, nhưng là một miếng khi đói.
Mặc dù đang lẩn thẩn nghĩ rằng, đây là một trường hợp mình biết nên mình giúp, còn những trường hợp khác thì sao? Và đâu là nguyên nhân của những tình trạng tương tự như thế này nhỉ? Liệu giúp đỡ như vậy có giải quyết được gốc rễ của vấn đề không?
Thực ra, tôi cũng đã từng làm từ thiện từ thời trẻ, rồi cũng chấm dứt vì được thuyết phục rằng làm từ thiện thì không đi đến đâu, mà quan trọng hơn là lần ra được căn nguyên của vấn đề để mà giải quyết.
Nhưng những nạn nhân như thế này có lẽ không chờ được đến khi vấn đề được giải quyết một cách dứt điểm, các bạn nhỉ? Thành ra, thôi thì ai làm được gì thì cho ai, thì phải ráng làm thôi.
Vì cuộc đời này ngắn ngủi vô cùng, thực vậy, nên phải chăng chúng ta mỗi người đều phải cố gắng góp sức cho cuộc sống tốt đẹp hơn lên?
---
Cập nhật lúc 12:36 trưa Thứ Bảy 3/7/2010
Sáng nay tôi đã ghé BV Ung bướu (vì khá gần nhà) và gặp hai mẹ con bé Tường, cùng cô Út là người thân cùng đi. Bé đang ở Khoa Nhi, Lầu 2, Khu B của BV, hiện còn đang chưa có giường, phải ở ngoài hành lang. Lúc tôi đến (khoảng 8:30) thì thấy bé có vẻ tỉnh táo, sắc diện bình thường.
Tôi có nói chuyện với chị Hồng Nhen (= hồng nhan), mẹ của bé, thì biết bé được bệnh viện đồng ý cho nhập viện nhưng chưa có giường, mới được cho uống thuốc giảm đau, hướng điều trị và chi phí thì chưa biết do hôm nay là Thứ Bảy chưa có bác sĩ. Đúng như nhà văn NNT nói, chị Hồng Nhen trông ngơ ngác, "ở Cà Mau mới lên", và như rất nhiều người nông dân hiền lành chất phác của VN, chị có sự nhẫn nại, chịu đựng và phó thác của một người chẳng biết gì hơn là chấp nhận mọi sự may rủi của cuộc đời.
Về bệnh tình của bé Tường, chị nói cách đây khoảng vài tháng bé có cái nhọt (u?) nhỏ, kêu đau, đi bác sĩ tư ở Cà Mau, họ thực hiện một tiểu phẫu. Nhưng sau đó thì chỗ mổ ngày càng u lên như đã thấy trong hình. Cách đây ít hôm vào BV ở Cà Mau, rồi ở đó chuyển viện lên BV Ung bướu của TP.
Tôi hỏi chị Nhen về tiền bạc mang theo, thì thấy nói có vài triệu trong người, chưa biết mọi việc ra sao, còn phải chờ đó! Tôi hỏi thêm là có ai giúp đỡ gì không, thì thấy nói có 2 người đến thăm bé và mua sữa, mua thức ăn cho bé. Vì chưa biết là chi phí sẽ ra sao, cần giúp đỡ thế nào, nên tôi chỉ gửi cho chị một món tiền tượng trưng là 200 ngàn để đỡ thêm vào chi phí ăn ở hàng ngày, đồng thời có gửi cho chị một mảnh giấy ghi tên và số điện thoại của tôi, dặn rằng nếu có gì gấp mà cần giúp đỡ thì cứ gọi, vì nhà của tôi gần BV (tất nhiên ngày thường thì tôi phải đi làm, rất xa thành phố).
Tình hình thì như thế. Tóm lại là cho đến nay thì mọi việc sẽ phải chờ, có lẽ đến Thứ Hai mới có được thông tin gì mới. Nếu ai có hảo tâm, xin giúp đỡ, vì tôi e rằng chi phí sẽ rất cao, riêng xét nghiệm chắc cũng đã tốn bộn, rồi thuốc men, điều trị, ăn ở .... Và quan trọng, là mẹ con chị ngơ ngác ở thành phố này (chị Nhen lại còn không biết chữ nữa). Nên của ít lòng nhiều, nếu có bất kỳ sự giúp đỡ nào thì chắc chị cũng sẽ ấm lòng.
Trong những ngày tới có gì mới tôi sẽ cập nhật tiếp.
Qủa là thật sự cần đuợc chia sẻ. Thôi thì nguời góp công, nguời góp của, nguời góp lời cầu nguyện cho cháu. Đang ngồi làm việc chưa đi ra đuợc nhưng truớc mắt tôi xin góp lới cầu nguyện ngay và hết giờ sẽ đi ra ngòai gủi về chút ít
Trả lờiXóaChoi
Chị anh ơi,
Trả lờiXóa"đây là một trường hợp mình biết nên mình giúp, còn những trường hợp khác thì sao? Và đâu là nguyên nhân của những tình trạng tương tự như thế này nhỉ? Liệu giúp đỡ như vậy có giải quyết được gốc rễ của vấn đề không?"
Mình chỉ nghĩ là cố gắng trong điều kiện cho phép mình giúp ai đuợc chút nào hay chút nấy. Giải quyết đuợc gốc rễ của vấn đề thì không bao giờ có thể giải quyết đuợc. Các linh mục Thiên chúa giáo cũng như các thầy bên Phật cũng đã cả trăm năm nay cố gắng xoa dịu những khổ đau của con nguời chứ không thể giảiquyết tận gốc đuợc.
Tôi chỉ cấu xin ơn trên soi đuờng cho các ông giàu có ở VN hiện đang đi xe ô tô cả triệu dollars, chi cho bữa ăn nhậu và các mục tiếp theo trong một buối tối đến cả vài nghìn dollar nhìn thấy và bớt phung phí (tôi không cầu xin các ông phải bố thí cho những nguời khó khăn) mà hãy bớt lại cái ngông cuồng để những nguời đang khó khăn đỡ tủi nhục hơn khi nhìn thấy những cảnh các ông ngông cuồng trước mắt.
Xin chị ghé qua cái link duới đây để xem là ai có thể giải quyết việc này. Và ai là nguời tiếp tay thực hiệnnhững việc này.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/07/100701_nguoirom.shtml
choi
Bác Choi ơi,
Trả lờiXóaCám ơn bác đã hưởng ứng. Bác có nhắc đến một ý mà tôi rất tâm đắc và cũng đã nghĩ đến và định viết trong entry, đó là Chúa Giê-Su hay Đức Phật thì cũng sẽ không chờ giải quyết tận gốc vấn đề, mà phải xoa dịu nỗi đau của con người đã.
Cái link của bác đã đưa tôi vừa đọc rồi, và ... đau quá phải không bác?
PS: Tôi dự định sáng ra sẽ gọi điện theo số đã được cho để hỏi thăm mẹ con em bé rồi có gì sẽ cập nhật tình hình cho mọi người rõ.
Nhân tiện cho tôi tâm sự thêm một câu: Tôi cảm thấy có trách nhiệm tinh thần với em bé này vì ba tôi trước đây đã mất vì bệnh ung bướu (đầu thập niên 1990, lúc ấy còn nghèo lắm bác Choi ạ), tôi và mẹ có vào BV nuôi bệnh một thời gian và biết nhiều tình cảnh thê thảm lắm bác ạ. Lúc ấy, cả bố lẫn mẹ tôi đều có tâm nguyện rằng sau này có tiền sẽ giúp đỡ bệnh nhân ở BV này, những người cơ nhỡ và hoàn cảnh cơ cực, như em bé này.
Và những ông bà giàu có mà bác nhắc đến, thôi thì mình quên họ đi bác ạ. Nghĩ đến họ thì lại oán trách thượng đế sao bất công. Mà có phải vì họ không có chút lòng nhân đạo nào nên mới giàu không nhỉ?
PA
Hôm qua, khi vừa đọc xong bên blog chị Tư, em cũng " trấn lột" của mấy đứa chung phòng, hên là đứa nào cũng phải nộp cho em mà ko có cá đấm nào đi kèm, hihi.
Trả lờiXóaEm rất sợ vào bv ung bướu, vì gặp phải quá nhiều hoàn cảnh thương tâm mà bản thân thật sự không biết chia sẽ hay giúp đỡ bằng cách nào hết.
Cảm ơn vợ ông Tư nghen :)
Trả lờiXóaCũng nói thêm về vụ ngơ ngác là nhà bà cô - người nuôi em Tường cũng có vài người không biết chữ, may mà chữ có biết bạn Bích mới đi mở tài khoản cho bạn được.
Buồn thiệt !
Entry của mẹ hay ghê. Mai mốt con cũng muốn làm từ thiện giống mẹ dzậy đó. Hì ^^ "Thương ngừi như thể thương thân" mà.
Trả lờiXóaHi Khuê,
Trả lờiXóaThanks for your comment. Còn đây là ý kiến của mẹ về câu này của Khuê: Mai mốt con cũng muốn làm từ thiện giống mẹ dzậy đó.
1. Con tưởng là con còn nhỏ lắm sao? Hơi bị giàu trí tưởng bở đó nghe! ;-)
2. Cần gì phải chờ mai mốt, lần tới mẹ đi thì mẹ sẽ dắt Khuê cùng đi với mẹ hen?
PA
Cô Tư ơi,
Trả lờiXóa1. Cám ơn Cô Tư nhen, ở đây mình toàn là Tư: Ông Tư, Bà Tư, Cô Tư!! Dzậy là đang có "đại hội Tư" ở đây rồi.
2. Mù chữ: Buồn thiệt. Nhưng sao dzậy Tư? Chẳng phải VN mình về cơ bản đã xóa được nạn mù chữ? Sao ở Cà Mau có vẻ nhiều người mù chữ vậy? Tỷ lệ, Tư có biết không? Mình có góp tay lại làm được gì không? Vì tui nghĩ, nếu không thất học, thì sẽ đỡ được những việc thương tâm như thế này Tư nhỉ?
3. Dường như tui mới có thêm một người theo dõi hả Cô Tư (friendly, không phải công an!) ;-) Cô Tư tới nhà tui hân hạnh lắm đó, vì ái mộ Tư từ truyện gì mà có con bé tên là Cải, hình như truyện Cải ơi, phải không?
Chào cô Phương Anh!
Trả lờiXóaNếu được, mong cô tiếp tục cập nhật tin tức của bé Tường ở đây để những ng` ở xa như DQ biết thêm tin tức nha. Cám ơn cô nhiều thật nhiều! DQ ở bên này chỉ biết theo dõi tin tức của em và tiếp tục kêu gọi ng` quen bên này giúp đỡ thêm cho em nữa nè. Có tin mới gì thì mong cô báo tin nhé!
Cám ơn nhiều!
Hi Dã Quỳ,
Trả lờiXóaLâu quá mới gặp! Ừ, mình ngày mai thứ hai mình sẽ gọi điện hoặc ghé qua (nếu có thời gian) và sẽ cập nhật tiếp tình hình ở đây nhé.
Thân
Đã chuẩn bị và sẵn sàng làm việc nầy như lâu nay mình và con gái vẫn thường làm...Mình la người trong cuộc,đã xuông 4 tầng địa ngục vì bệnh Ung thư từ năm 2000{49 tuổi}.Hãy cứu giúp các em dù chỉ còn hơi thở...Sự sống là vốn quý!
Trả lờiXóa